Chủ trương của Đảng và Nhà nước về việc bảo đảm cuộc sống cho người dân sau khi tái định cư tốt hơn nơi ở cũ là hoàn toàn chính đáng và nhân văn. Tuy nhiên, trên thực tế, quá trình thực hiện lại vấp phải không ít khó khăn.

Một trong những vấn đề nan giải nhất là việc làm. Nhiều hộ dân trước đây sống bằng nghề buôn bán nhỏ, làm thuê cho các cơ sở gần nhà,... khi chuyển đến khu tái định cư mới, các hoạt động này thường bị hạn chế hoặc không thể tiếp tục, dẫn đến tình trạng thất nghiệp, giảm sút thu nhập và ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống gia đình.

Bởi đối với những người làm thuê, việc di chuyển quãng đường dài hằng ngày để đến cơ sở cũ không chỉ tốn kém thời gian mà còn ảnh hưởng đến sức khỏe và hiệu quả công việc.

Một vấn đề khác không kém phần quan trọng là số tiền bồi thường, hỗ trợ. Mặc dù nhà nước đã có nhiều chính sách hỗ trợ nhưng số tiền này thường không đủ để người dân mua được căn hộ tại khu tái định cư, đặc biệt là đối với những hộ dân có thu nhập thấp.

Những nguyên nhân dẫn đến tình trạng này có thể kể đến: Việc quy hoạch và xây dựng các khu tái định cư đôi khi chưa được tính toán kỹ lưỡng, chưa đáp ứng được nhu cầu thực tế của người dân. Các chính sách hỗ trợ về việc làm, đào tạo nghề, hỗ trợ vốn... chưa được triển khai đồng bộ và hiệu quả. Một số người dân gặp khó khăn trong việc thích ứng với môi trường sống mới, đặc biệt là những người lớn tuổi.

Để giải quyết những vấn đề trên, cần có những giải pháp đồng bộ và toàn diện như: Bên cạnh việc hỗ trợ về nhà ở, cần có các chính sách hỗ trợ việc làm, đào tạo nghề, hỗ trợ vốn để người dân có thể ổn định cuộc sống. Các khu tái định cư cần được xây dựng đồng bộ về hạ tầng, dịch vụ, tạo điều kiện thuận lợi cho người dân sinh sống và làm việc. Tổ chức các lớp dạy nghề, các hoạt động văn hóa, thể thao để giúp người dân hòa nhập với cộng đồng mới. Cần thường xuyên đánh giá hiệu quả của các chính sách đã ban hành và kịp thời điều chỉnh để phù hợp với tình hình thực tế.